Những tràng pháo tay vang lên khắp sân trường báo hiệu cho tiểu phẩm bắt đầu. Tiểu phẩm xoay quanh câu chuyện của An. Cậu bé sinh ra trong gia đình khó khăn, mẹ An thì mắc bệnh nặng nhưng không chịu chữa trị mà để dành dụm tiền lo cho An ăn học. Một hôm, trên đường đi học, An có nhặt được một chiếc ví bị đánh rơi. Bên trong ví có rất nhiều tiền. Với số tiền này, cậu có thể chữa trị cho mẹ và có cuộc sống hạnh phúc. Nhưng bằng tấm lòng lương thiện của mình, An đã đem của rơi nhặt được để trả lại người mất. Người mất ví chính là một phụ nữ giàu có, cô ấy đã rất cảm động và tìm mọi cách giúp đỡ gia đình An. Từ đó về sau, gia đình của An có cuộc sống êm đềm và đầy đủ hơn.
Tiểu phẩm đã kết thúc nhưng nó đã để lại trong lòng mọi người nhiều câu hỏi đáng để suy nghĩ. Một bài học được mở ra cho tất cả học sinh: “Nhặt được của rơi, trả lại cho người mất”. Hy vọng rằng học sinh trường ta luôn rèn luyện cho mình cách sống đẹp, phát huy được những truyền thống tốt đẹp của Đội ta, xứng đáng là con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan của Bác Hồ.

